Ta gặp
bạn ở trên facebook
Đến
làng Tiêu từ lúc thưa người
Làm thơ
chém gió rồi cười
Cái
ngày xưa ấy đẹp tươi vô cùng
D V T vẫy
vùng làng chém
Bạn của
tôi cũng kém gì đâu
Chém
xong lại bắt tay nhau
Bị chém
mà chẳng thấy đau chỗ nào
Cũng từ
đó biết bao thương mến
Qua vần
thơ ta đến bên nhau
Có đêm
thức suốt canh thâu
Cùng
nhau trò chuyện dốc bầu tâm tư
Trên mạng
ảo mà như hiện thực
Cũng lúc vui, lúc tức, lúc hờn
Cũng từng tính toán thiệt hơn
Làm thơ cũng muốn hơn sơn mấy vần
Những khi buồn tôi cần chia sẻ
Có bạn hiền buồn sẽ qua đi
Không trà, rượu… vẫn nâng ly
Chúc nhau vui, khỏe… còn gì hơn đây
Chuyện tình bạn trên face là thế
Vài dòng thơ sao kể hết ngay
Tôi mong sẽ có một ngày
Được trông thấy bạn ngoài face mỉm cười.
Đăng nhận xét